Nói đến tình yêu cũng giống như miếng ăn vây. ‘kẻ ăn không hết, người lần không ra’. Có vài mối tình chỉ một nhận vật nam chính và không tìm được nữ chính. Ai cũng là nữ thứ và kết thúc mở...
Một thời gian xa nhau, nói đúng hơn là không muốn chạm mặt nhau vì những đỗ vỡ. Hai người thân lại thành người lạ, họ ngược dòng bước, hai ánh mắt đã không chạm nhau một lần nào nữa, hạnh phúc không có cớ sao họ cứ vớ vào nhau, thay vì uống nước ngọt để sống thì chắc họ ném thứ nước mặn chát mà ôm lấy nhau. Chàng trai quá bao dung với tất cả cô gái đến với anh, còn cô gái thì ích kỉ ôm lấy mình anh và không yêu ai được nữa. Hai con người, hai tính cách thế rồi họ xa nhau. Thả tự do cho người kia và một người bớt đau. Giữa cuộc đời này lắm cuộc chia tay cứ nhẹ như bông. Cứ như đã chờ sẵn, lòng người chờ sẵn mà đi thôi.... Lòng Anh và cả cô cứ bình yên như khoảng trời.
Anh vẫn vậy, vẫn bao dung. Cô vẫn vậy, vẫn ích kỉ. Họ vô tình gặp nhau, ánh mắt chạm nhau xa lạ. Còn xa lạ là còn thương. Vòng tay bao dung của Anh và sự ích kỉ không buông của cô, họ lại lần nữa làm nhau đau, vớ lấy nhau thêm lần nữa. Anh thật lòng đấy nhưng Anh thật lòng với quá nhiều... Cô tự kỉ không cho ai chạm vào tim mình. Cô cho Anh cái quyền làm bản thân bé nhỏ mình gai góc thêm một lần nữa. Những nữ thứ chính cùng chung một vai, diễn quá hay mà lại không được trả catse. Nam chính đứng giữa những yêu thương quá đổi. và thế họ cứ lao vào nhau cho những vỡ òa cứ tiếp tục...
Ngày họ cố gắng ôm yêu thương là ngày họ mệt mỏi với những lo toan , ôm yêu thương giống như việc họ ôm gai góc vào người, bề nào cũng đau.
Ngày họ cố gắng ôm yêu thương là ngày thấy bản thân họ mạnh mẽ đến lạ thường, mọi thứ bản thân tự lo đến ướt mi rồi cũng tự lau.
Ngày họ cố gắng ôm yêu thương là ngày mỉm cười đến đau lòng khi người số một lại đặt số một chung quy cho nhiều người khác rồi yêu thương hời hợt từng người.
Cũng đã từng nghĩ những yêu thương này họ không muốn trải qua và cũng không nhận chúng nhưng rồi lại chẳng buông lơi. Họ sợ yêu một người khác mà họ không cho là số một hay sợ cảm giác trống hay nhòe mắt khi đêm yên lại nhớ một người, chỉ đơn giản bản thân họ hiểu chưa ngừng hết yêu. Nếu giống như Thị Nở ngừng yêu... thì...
Thân!
Những nữ thứ...
Viết cho những mối tình loăng quăng...
Reviewed by Lê Thanh Duy
on
18:48
Rating:
Không có nhận xét nào: